Tối nào Trần A Lịch cũng rủ rê cô bạn gái của mình ra công viên. Nơi có cây cỏ, bóng mát rậm rạp để du dương. Một tối sau khi dính sát vào nhau, uốn éo, quằn quại kịch liệt một hồi lâu. Cô bạn gái Trần A Lịch thở dài rồi lên tiếng: - Em ước gì bây giờ anh có cây đèn pin! Trần A Lịch thắc mắc: - Để chi dzậy em? - Vì từ nãy đến giờ cả mười lăm phút. Anh cứ ăn cỏ không hà, chứ đâu có làm gì được cho em đâu! Trần A Lịch Àhh lên một tiếng: - Hèn gì! Mấy bữa nay anh bị tê cả lưỡi! Anh tưởng em mới húi cua chớ! Cô bạn gái (giận dữ). |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
♦ Mời bạn để lại nhận xét của mình, nếu bạn không có tài khoảng vẫn nhận xét được bằng cách chọn Tên/ULR hoặc Ẩn Danh
♦ Bạn vui lòng viết Tiếng Việt có dấu ( Nếu có thể )
♦ Xin cảm ơn bạn đã đến thăm www.duythieugia.net